Em biết em phải tự làm điều đó chỉ mình em em biết em phải tự đi qua những trống rỗng đó những trống rỗng như vực thẳm bất chợt mở ra toang hoác dưới chân em biết em không thể tựa vào một ai tựa vào một cái gì ngoài đôi chân em yếu ớt run rẩy nhũn mềm em biết đôi khi chúng ta an ủi nhau bằng những lời thật sáo rỗng đôi khi chúng ta dỗ dành nhau ma mị nhau bằng vô số vụng về thật cảm động bởi có thể tựa vào nhau được chăng có thể chia sẻ cho nhau được chăng có thể gánh đỡ cho nhau được chăng bởi không ai ngoài bản thân mỗi con người phải gánh những gánh nặng do chính mình chất lên vai do chính mình nhặt nhạnh suốt những con đường mình đi qua những gánh nặng có lẽ đã định từ khi mỗi con người còn là một hạt bụi nhỏ quay cuồng đâu đó lửng lơ đâu đó (hạt bụi cũng có gánh nặng của hạt bụi phải không huống chi thân xác mệt mỏi này)
Những hoảng loạn của con chim sa lưới - #Đinh_Thị_Như_Thúy
https://traitimsontre.com/2015/06/05/nhung-hoang-loan-cua-con-chim-sa-luoi/